Thế là......
vào khắc giao mùa
Tháng mười hai đến gió hùa ngoài song
Se se gió lạnh mùa đông
buâng khuâng....
tê tái......
trong lòng...
ai rơi....
Sầu đông lá rụng,
lá rơi
Khẳng khiu cành nhỏ chơi vơi khoảng trời...
Tháng Mười hai đến
giữa đời
Như con chim nhỏ
xa rời
yêu thương
Má môi thôi ánh sắc hường
Bờ mi cúi mặt
vấn vương nỗi sầu......
Mười hai đến ngã về đâu
Ta mãi gom nhặt
một màu
Thủy chung......
Mơ hoang gió lạnh, mưa phùn
Cỏ cây tê tái,
lạnh lùng tâm ta......
Bao giờ
tháng mười hai qua
Ru ta chút ấm
ngọc ngà hương yêu.....
Mười hai
cô quạnh,
tịch liu
Mi hờ hững khép
gió chiều lạnh căm
Độc hành lữ khách âm thầm
Giữa đời bề bộn xa xăm đi tìm....
Mười hai một ánh mắt mềm
Một bàn tay ấm,
Một niềm tin yêu......
05/12/2010