Nhẫn chờ khảo thí kịp kỳ Nhẫn rồi thấy dạ từ bi tỏ tường! Nhẫn mới được ngoạn vườn Tiên cảnh Nhẫn làm nền, trí đánh vô minh Nhẫn hướng thiện miệt mài tầm lối Nhẫn là báu đức người hiền
Vật đổi sao dời ta ngồi đó Lời hứa hẹn thề ta khắc ghi Trời đất bao la tuyết phủ đầy Phiêu phiêu, khoan khoái ta thưởng ngoạn Lời người Tâm cho chính tâm cho chính Đã là không sao ta còn vấn vương tiếc làm chi,một cõi tạm…nhân thế Tranh tranh đấu đấu,truất hơi tàn còn lại chi ?