SÓNG VÀ ANH
Thơ: Hàn Lam Sơn
Đã có bao giờ...ai đó...kể em nghe
Về câu chuyện tình yêu…thủy chung của sóng
Biển ngày đêm…bạc đầu trông ngóng
Sợ con nước Thủy Triều…xô sóng mãi đi xa.
Chuyện tình chúng mình...dù trải qua...trăm vạn…xót xa
Anh cũng sẽ trở về...như sóng về với biển
Anh sẽ về xua tan niềm nguy biến
Lấy Tim mình …lau thấm lệ…tim em.
Giữa trùng khơi...chỉ bóng tối với đêm đen
Sóng lẻ loi…lặng nhìn những vì sao cuối trời...hiu hắt
Nhớ biển ! sóng thét gào quay quắt...
Lòng sóng buồn...quặn thắt...từng cơn .
Nào phải đâu…sóng không hiểu nỗi cô đơn
Khi tận cùng chơ vơ và khắc khoải !
Biển dấu yêu…em là huyền thoại !
Cho muôn đời sóng mãi âm vang.