HÃY BIẾT MÌNH CÓ PHÚC!
1. Sinh ra được làm người, đầy đủ lục căn (mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, tư tưởng) thế đã là có phúc.
2. Được sống trong quốc gia hòa bình thế đã là có phúc.
4. Còn cha mẹ để phụng dưỡng và báo hiếu thế đã là có phúc.
5. Dù giàu hay nghèo, có nhà riêng hay ở trọ, nhưng vẫn có nơi trú mưa nắng ngày đêm, thế đã là có phúc.
6. Ông bà, cha mẹ dạy được con cháu điều thiện điều lành, hiểu rõ điều tội điều phước, thế đã là có phúc.
7. Được gần gũi bậc trí giả, từ bi giác ngộ đã là vô lượng phước báu trong cõi thế gian này.
8. Buổi sáng thức dậy, mở mắt nhìn thấy ánh nắng mặt trời, biết mình còn thở, thấy người thân chung quanh vẫn còn, thế đã là có phúc. Vì mỗi ngày trên thế giới này đều là ngày cuối của bao người.
Nhìn lại, chúng ta mỗi ngày đều được sống trong phước báu. Nhưng chúng ta có khi lại cảm thấy đau khổ, mặc dù tất cả phước báu của chúng ta vẫn còn đó.
Có một câu nói rất hay đó là: "Đến một lúc nào đó, bạn sẽ hiểu ra rằng, mỗi sáng thức dậy thấy người thân vẫn mạnh khỏe, bình an là hạnh phúc lắm rồi. Công việc bấp bênh hay tình duyên lận đận chỉ là chuyện nhỏ thôi.
Khi bạn hiểu được giá trị của sức khỏe và sự bình an bạn sẽ thấy những lo toan thường nhật chỉ là thử thách tạm thời. Cuộc đời là một hành trình dài và điều quan trọng nhất không phải là bạn có gì mà là ai đang đồng hành cùng bạn trên chặng đường đó?".
❤️