Chiếc Áo Be Trong Đêm
Trong căn phòng mờ ảo, ánh đèn ngủ dịu dàng hắt lên tường những vệt sáng lung linh. Mùi hương thoang thoảng dịu nhẹ lan tỏa, hòa quyện vào không khí tĩnh lặng của màn đêm. Em nằm đó, chiếc áo len be trễ nải trên vai, làn da trắng ngần như hòa tan vào bóng tối.
"Em mặc màu này đẹp lắm," tôi nhẹ nhàng nói, vuốt ve mái tóc đen óng ả của em.
Em mỉm cười, nụ cười bí ẩn chỉ dành cho riêng tôi. Bàn tay mềm mại của em lướt nhẹ trên ngực tôi, khơi gợi mọi cảm xúc.
"Thật vậy sao?" giọng em khẽ khàng, quyến rũ. "Em cứ nghĩ anh thích em... không mặc gì cả."
Tôi cúi xuống, trao em một nụ hôn ngọt ngào. Vị ngọt ngào lan tỏa, đánh thức những rung động sâu thẳm trong tim tôi. Đêm nay, chỉ có em và tôi, đắm chìm vào nhau trong khoảnh khắc nồng nàn. Chiếc áo len be nhạt khẽ rơi xuống sàn, mở ra một vẻ đẹp khó cưỡng…
