Tình Yêu là một dòng sông. Chẳng có khúc nào giống khúc nào. Có khúc êm ái. Có khúc nước chảy cuồn cuộn. Có khúc hẹp, khúc rộng. Khúc sâu khúc cạn. Tình yêu của mỗi người có được hay cho được ví như là những khúc sông khác nhau đấy. Chẳng ai phải giống ai. Không thể so sánh khúc của người khác phải như của mình hay của mình phải được giống như của người khác. Giàu nghèo một khi có được tình yêu thì cảm xúc yêu thương đấy đều như nhau.
Hạnh Phúc là biển lớn chờ đợi dòng sông chảy về lại lòng mình để hoà với đại dương mênh mông.
Có người đánh mất khúc sông của mình chưa tìm ra được một khúc sông khác. Có người may mắn tìm lại được một khúc sông khác đúng ý hơn và rồi phải làm lani từ đầu. Có người viên mãn với khúc sông mình đang có. Có người đánh mất hết khúc sông này đến khúc sông khác để rồi trôi dạt như đám lục bình chết trước khi đến được cửa biển hay vì không giữ được tình yêu để rồi trôi dạt và bị vứt lên ở trên bờ sông nào đấy, khô héo, chìm đắm giữa hư vô không lối thoát.
Nhìn chung tình yêu và hạnh phúc như là một cuộc đua. Sông là sân đua mà biển lớn là đích đến. Nhưng hoàn toàn khác với tất cả cuộc đua trên thế gian. Thậm chí còn ngược lại.
Ở cuộc đua này thể lệ thắng cuộc là cặp đôi đến đích chậm nhất. Mới yêu một vài năm thì nhanh quá, chưa tuổi gì. Phải là thâm niên.
Tôi vẫn đang chầm chậm vặn mình đau đáu hướng ra biển lớn.