Bùi Duy Khoa sáng ngời, Nụ cười làm em rối, Ánh mắt anh thầm lặng, Gọi em vào mộng tươi. Tình anh như sóng vỗ, Mãi mãi chẳng rời xa, Tay anh là bến nhỏ, Che em qua bóng tà. Khoa ơi, lòng em cháy, Yêu anh thêm mỗi ngày, Bên anh đời nhẹ bay, Trọn kiếp không nhạt nhòa. 🌹🌹🌹🌹🌹