Lỡ duyên đành phải xa rời
Chúng mình đâu thể trọn đời bên nhau
Tình yêu rồi cũng phai màu
Khi mình là kẻ đến sau hỡi người ?.
Tình vừa mới chớm cuộc vui
Cũng đành phải chịu dập vùi chia xa
Những lời hẹn ước đôi ta
Gởi trao nồng ấm thiết tha phai mờ .
Tình mình đẹp tựa giấc mơ
Lỡ duyên lỡ phận bây giờ nhớ nhau
Chỉ còn lại những niềm đau
Xa rồi giây phút ngọt ngào yêu thương .
Mệt nhoài trong kiếp yêu đương
Xót xa thêm một cung đường vỡ tan
Tình yêu vốn rất gian nan
Giờ đây chỉ biết khóc than một mình .
VỠ TAN MỘT CUNG ĐƯỜNG
Chiều về lặng lẽ bên hiên
Tóc pha sợi bạc ưu phiền cạn vơi
Thời gian nhuộm trắng cuộc đời
Ngồi đây nhặt chút thảnh thơi tuổi già
Gió lùa xào xạc vào ra
Trăng thanh xõa bóng la đà trước sân
Bạn xưa cũ mới xa dần
Ai còn ai mất.. tủi thân cô sầu
Nửa đời thoáng chốc qua mau
Nửa đời sau ước bạc đầu an nhiên
Không mong phú quý bạc tiền
Chỉ mong vui vẻ an yên xế tà
Mỗi ngày bạn với cỏ hoa
Chim kêu ríu rít quanh nhà ngát hương
Bình an cập bến thiên đường
Vi vu gió hát yêu thương ngọt ngào
Tách trà đậm vị ước ao
Ung dung tự tại bóng chiều nên thơ.