Em giận anh rồi anh biết không?
Đã hứa từ nay chẳng bận lòng
Hứa đó nhưng giờ tim thấy nhớ
Giận rồi sao dạ cứ trông mong
Em ghét anh rồi anh biết không?
Ghét như con gái ghét hoa hồng
Ghét người chẳng đến... anh xin lỗi!
Để sầu loang tím cả dòng sông
Đừng nghe con gái, nước lớn ròng
Anh ngốc thiệt mà! Anh biết không?
Em giận anh rồi anh biết không?
Đã hứa từ nay chẳng bận lòng
Hứa đó nhưng giờ tim thấy nhớ
Giận rồi sao dạ cứ trông mong
Em ghét anh rồi anh biết không?
Ghét như con gái ghét hoa hồng
Ghét người chẳng đến... anh xin lỗi!
Để sầu loang tím cả dòng sông
Đừng nghe con gái, nước lớn ròng
Anh ngốc thiệt mà! Anh biết không?
--❤️NỖI NIỀM VÀO HẠ...
Hạ lại tới… gió nồng hun hắt nhớ,
Một bóng hình... thổn thức giữa hồn tôi.
Quê nhà đó… ai chờ ai ngóng đợi?
Bước chân xưa… còn gửi giữa mây trời?
Tiếng ve hát… như nghẹn ngào lời gọi,
Hoa phượng rơi… rắc đỏ lối tình si.
Trăng Hạ vắng… cũng âm thầm nhắn nhủ,
Kỷ niệm nào… thao thức đến xuân thì?
Tím bằng lăng… rơi theo mùa nhung nhớ,
Trắng hoa bưởi… tàn theo gió hắt hiu.
Cổ thụ già… như ngậm ngùi lưu luyến,
Cảnh cũ đây… người cũ ở phương nào?
Ta mượn thơ… hong khô niềm xa vắng,
Viết câu tình… để gió biết lòng nhau.
Nếu hè tới… tình xưa còn thổn thức,
Xin một lần… ta nối lại duyên nhau...
HẠ XƯA GỢI NHỚ MIÊN MAN
Thà rằng đừng gặp trên "Voi"(coco)
Cho lòng ngây ngất cả ngày lẫn đêm
Thế là say đắm môi mềm
Người từ Quảng Ngãi đưa thêm hương nồng
Ngày xưa, nhớ độ tuổi hồng
Trên xe,gặp được nàng trông mĩ miều
Đáng yêu, gợi cảm bao nhiêu
Đường dài tâm sự như xiêu tất lòng
Nàng rằng : Ghé lại nhà không,
Quê em trồng mía ,làm nông anh à
Ngại ngùng, e ấp tình xa
Chia tay từ đó nhưng ta nhớ nhiều
Lý Sơn, Dung Quất đáng yêu
Nắng vàng rực rỡ, gió chiều vi vu
Nàng "Voi"(coco ) gợi nhớ xa mù
Hạ vàng trở lại, lãng du phiêu bồng
Hạ xưa, một thoáng mênh mông
Mà sao ta lại chờ trông bóng nàng?
Ve ngân tình khúc mơ màng
Hạ xưa sống động, hạ vàng miên man