Hãy sống như dòng sông
Cứ thong dong mà trôi
Chẳng mơ làm biển rộng
Để thấy mình nhỏ nhoi
Hãy sống như ngọn cỏ
Mỗi ngày lại xanh thêm
Chẳng ganh cùng đại thụ
Để thấy mình yếu mềm
Hãy sống như vì sao
Lấp lánh và nên thơ
Chẳng mong làm trăng sáng
Rồi trách mình lu mờ
Hãy sống… đời của mình
Kiên cường trong bão lũ
Dù chưa được lung linh
Nhưng bình an là đủ.
#caothuỷ
#pinetbook
Ngụ ngôn nước Anh có câu chuyện đại khái kể rằng: có hai cha con ông kia dắt một con Lừa ra chợ để bán nó. Trên đường đi, một vài người cười cợt và nói với cha con ông lão rằng tại sao 2 người không leo lên lưng con Lừa để nó cõng đến chợ cho khỏe, sao lại cùng dắt nhau đi bộ? Khờ khạo thế!
Nghe vậy, 2 cha con lão liền leo lên lưng Lừa để nó cõng ra chợ. Đi một đoạn họ gặp vài kẻ khác buông lời trách móc rằng hai cha con trọng lượng lên cả 100 kg mà sao lại bắt một con Lừa còm nhom cõng trên lưng. Ác quá vậy!
Thấy họ nói cũng có lý, ông lão bèn xuống đi bộ, còn thằng con vẫn ngồi trên lưng Lừa. Đi một đoạn nữa thì họ gặp vài người khác dè bỉu thằng con rằng còn trẻ khỏe mạnh thế mà lại giành chỗ trên lưng con Lừa, để cha già đi bộ. Đúng là cái đồ bất hiếu!
Thằng con trai nghe họ nói cũng đúng nên nhường chỗ ngồi trên lưng con Lừa cho cha. Họ đi một đoạn thì lại gặp vài kẻ khác buông lời chế nhạo, già đầu mà còn ham thụ hưởng một mình, không biết nhường chỗ ngon cho con. Cái đồ già mắc dịch!
Thế đấy! Cuộc sống vốn lắm thị phi. Người thương thì ít mà kẻ ganh ghét thì nhiều. Vì vậy, không bao giờ bạn làm vừa lòng tất cả mọi người, nên cứ sống theo cách của bạn...
(nguồn: Luan Le Quang)
#pinetbook
Nhiều khi trong cuộc sống, SỰ VIỆC KHÔNG PHẢI NHƯ CÁI VẺ BỀ NGOÀI CỦA NÓ
..........................................
Một con tàu du lịch gặp nạn trên biển, trên thuyền có một đôi vợ chồng rất khó khăn mới lên đến trước mũi thuyền cứu hộ, trên thuyền cứu hộ chỉ còn thừa duy nhất 1 chỗ ngồi. Lúc này, người đàn ông để vợ mình ở lại, còn bản thân nhảy lên thuyền cứu hộ.
Người phụ nữ đứng trên con thuyền sắp chìm, hét lên với người đàn ông một câu…
Kể đến đây, thầy giáo hỏi học sinh: “Các em đoán xem, người phụ nữ sẽ hét lên câu gì?”. Tất cả học sinh phẫn nộ, nói rằng: “Em hận anh, em đã nhìn nhầm người rồi.”
Lúc này thầy giáo chú ý đến một cậu học sinh mãi vẫn không trả lời, liền hỏi cậu bé. Cậu học sinh nói: “Thầy ơi, em nghĩ người phụ nữ sẽ nói: Chăm sóc tốt con của chúng ta anh nhé!”
Thầy giáo ngạc nhiên hỏi: “Em nghe qua câu chuyện này rồi ư?” Học sinh lắc đầu: “Chưa ạ, nhưng mà mẹ em trước khi mất cũng nói với bố em như vậy.” Thầy giáo xúc động: “em trả lời rất đúng.”
Người đàn ông được cứu sống trở về quê hương, một mình nuôi con gái trưởng thành. Nhiều năm sau, anh ta mắc bệnh qua đời, người con gái lúc sắp xếp kỷ vật, phát hiện quyển nhật ký của bố. Hóa ra, lúc mẹ và bố ngồi trên chiếc tàu ấy, người mẹ đã mắc bệnh nan y chỉ còn sống được vài tháng nữa, hai vợ chồng đã cùng đi đến một quyết định và người chồng không còn lựa chọn nào khác đã dành lấy cơ hội sống duy nhất về phần mình vì một một người mà cả hai vợ chồng vô cùng yêu quý.
Trong nhật ký viết rằng: “Anh ước gì anh và em có thể cùng nhau chìm xuống đáy biển, nhưng anh đã không thể. Vì con gái chúng ta, anh đã để em một mình ngủ giấc ngủ dài dưới đáy đại dương sâu thẳm. Anh xin lỗi.”
Kể xong câu chuyện, phòng học trở nên im ắng, các em học sinh đã hiểu được ý nghĩa câu chuyện này: Thiện và ác trên thế gian, có lúc lắm mối rối bời, khó lòng phân biệt, bởi vậy đừng nên dễ dàng nhận định người khác.
(Chuyện sưu trên thế ảo)
#pinetbook
Follow to follow back