🌱BI KỊCH CỦA SỰ VÔ MINH, KHÔNG PHẢI CÓ KIẾN THỨC LÀ CÓ HIỂU BIẾT
Ngày xưa có một con chim nhỏ bị người ta bắt nhốt. Nó liền nói với ông chủ:
- Tôi bé nhỏ, thịt chẳng đáng gì so với trâu bò, lợn gà trong nhà ông. Nếu ông thả tôi ra, tôi sẽ cho ông ba lời khuyên quý giá. Lời thứ nhất tôi nói ngay khi còn ở trong tay ông. Lời thứ hai, khi ông thả tôi bay. Lời cuối cùng, sau đó tôi sẽ tiết lộ.
Người đàn ông đồng ý.
Con chim nói lời khuyên thứ nhất:
“Đừng bao giờ tin ai nói rằng họ tuyệt đối nói thật.”
Người kia nghe xong, thấy cũng hay, liền mở lồng thả chim.
Chim bay lên, quay lại nói lời khuyên thứ hai:
“Những gì đã qua, dù quý giá đến đâu, cũng đừng tiếc nuối. Đã mất rồi thì thôi.”
Rồi nó bỗng bật mí: Trong bụng tôi có một viên kim cương nặng cả cân, hiếm có trên đời. Nếu ông không thả tôi thì giờ ông đã là người giàu nhất thế giới!
Nghe xong, ông kia hối hận, kêu gào, đấm ngực trách mình dại dột tại sao lại thả con chim đi.
Chim đáp:
Tôi đã khuyên ông: đừng tiếc chuyện đã qua, và cũng đừng dễ tin lời người khác. Sao giờ ông lại vừa tiếc vừa tin lời tôi?
Người đàn ông bèn nói:Thôi, vậy thì nói nốt lời khuyên thứ ba đi.
Chim cười:
Ông chưa giữ nổi hai lời đầu, thì nói lời cuối có ích gì? Nhưng tôi cũng sẽ nói:
“Đừng phí công dạy khôn cho kẻ ngu dại. Giống như gieo hạt xuống sông, chỉ uổng phí mà thôi." Sao ông lại tin trong bụng 1 con chim bé nhỏ như tôi có 1 cân ngọc vậy
Nói xong, chim vỗ cánh bay đi.
Câu chuyện cho thấy, tri thức chỉ có giá trị khi được vận dụng. Người đàn ông kia đã nghe được ba lời khuyên rất quý:
🍁Đừng vội tin những lời hứa chắc nịch.
🍁Đừng tiếc nuối những gì đã mất.
🍁Đừng phí công dạy khôn cho kẻ ngu dại.
Thế nhưng, ông lại rơi vào đúng cái bẫy mà chính tri thức vừa chỉ ra: dễ tin, dễ tiếc nuối, rồi tự biến mình thành trò cười. Tri thức mà không thực hành thì cũng như hạt giống rơi xuống sông, chẳng bao giờ sinh hoa kết quả.
( Sưu tầm )
#pinetbook

Phan Đình Phục
Verwijder reactie
Weet je zeker dat je deze reactie wil verwijderen?